Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Oan án Nguyễn Thanh Chuẩn!!!!!

(nguồn http://vn.news.yahoo.com/v%E1%BB%A5-%C3%B4ng-nguy%E1%BB%85n-thanh-ch%E1%BA%A5n-tri%E1%BB%87u-t%E1%BA%ADp-nh%E1%BB%AFng-020038310.html) ....

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

cà phê chuyện phiếm (2)



Tất cả yên lặng chờ ông Tư Hiền lên tiếng trước, không hẵn là nể ông lớn tuổi mà còn vì ông sống và cư xử rất ư là chừng mục.

- Tao nghe nói bên Pháp họ cũng ca ngợi đại tướng Võ Nguyên Giáp là người phi thường, yêu đất nước và rất đạo đức đúng không?

Anh Tư Đâm Hơi:

- Nhưng hội cựu chiến binh Pháp đã phản bác!

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

cà phê chuyện phiếm 1

Cộng sản nguyên thủy


Gã Ngớ đi ngang quán café đầu hẻm thì nghe tiếng gọi:

- Ê! Ngớ vô đây!

Gã muốn tránh mà khó tránh, phép lịch sự xã giao bầu bí buộc gã phải dừng lại trả lời vì người gọi là anh Ba thuộc lớp người lớn tuổi và khổ nổi trong bàn đã có ông Tư Hiền thuộc gốc đa già cha chú, nên gã không biết có thoát hay không. Chảng phải gã ngại ngồi nghe chuyện tám ở quán café vì nó là nơi những người lớn tuổi nhàn rỗi giết thời gian khi con cái đã lớn, cái gã ngại luôn là tiền. Không lẽ gã cứ mặt dày uống café miễn phí mãi. Anh chai rượu thì tôi điã tép chén canh.

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Gã Ngớ và xứ quỷ Um Ba La (phần một)



Người già

Nàng quỷ cái đã đưa gã đến đây và giới thiệu. Một đặc ân nàng ban phát cho gã, người dẫn đường là vị cố vấn tối cao của quỷ Um Ba La, gã nhìn gười cố vấn và nhận ra vầng trán cao thanh khiết và đôi mắt sáng của trẻ thơ không vẫn đục vì căm ghét ham muốn hận thù.

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

ngụ ngôn: Cọp, sói và rừng



Ngày xưa, trong một khu rừng có một con cọp rất to khoẻ. Cũng thủa ấy sói còn sống lang thang riêng rẽ. Cả rừng đều sợ và ghét cọp vì chẳng ai khoẻ bằng nó và nó lại có đủ vuốt nanh. Thế rồi có một con sói khôn ranh, nó tập họp một số con sói và bảo với rừng:

- Ta vì rừng mà diệt cọp hung ác, hãy đồng lòng đoàn kết đánh cọp.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Chuyện ngụ ngôn: Khỉ và người



Ngày xưa, loài khỉ đã chiếm lĩnh trên các tầng cao, chúng chỉ hái trái mà ăn, con người thì chỉ lượm lặt trái dưới đất, đào củ và ăn rau. Người thấy mình chẳng thể tranh với khỉ nên họ trồng thêm cây và dùng sào hái quả. Nhưng khỉ thì ngoài việc ăn chúng còn phá. Chúng đến hái ăn và hái để ném nhau chơi, trái chưa ngọt chúng cũng ném bỏ.

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần cuối)



Mỗi người tái hiện một nhánh phim đời, trong đó họ là trung tâm còn người khác chỉ như một vật, một cảnh, một mối quan hệ mà thôi. Vẫn là vậy, người bị ong đốt sống trọn với cảm giác nhức buốt chẳng biết cái đau của người khác lâm nạn. Chính cái ta đó! Khiến con người dễ dàng quay lưng lại với mọi người. Bệnh dịch giết hàng loạt, người sống sót sẽ khóc thương cho người thân rồi cũng nguôi ngoai, nhưng người sống sẽ mãi đau nổi đau của người thân chết trẻ và càng không nguôi nếu chết oan ức.

Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Ôn cố: Chuyện Chu Lệ Vương và bịt miệng



Chu Lệ vương (? - 828 TCN) bạo ngược kiêu ngạo, người trong nước đều chỉ trích vua.
Thiệu công can gián nói: “Dân không chịu nổi chính lệnh nữa rồi”. Vua nổi giận, tìm được thầy mo nước Vệ, sai giám sát những kẻ chỉ trích, đem bẩm lại để giết. Người chỉ trích ít đi, chư hầu không tới chầu.

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần 7)



Nhân tâm và pháp luật
Quỷ sứ đứng giữa điện Diêm la với hình dáng một cụ già tóc sáng bạc, Phán quan đứng sau người và cạnh nàng quỷ cái, bọn quỷ tốt lùi lại sát bức vách đồng lạnh cứng cạnh cha con ông Cống. Gã Ngớ tự hỏi mình nên rời khỏi điện hay đứng đâu cho đúng lễ khi gã cảm nhận sắp có sự kiện quan trọng mà không cần hình thức của sự trang trọng. Gã kẻ đứng bên lề nhưng vẫn mon mên theo dòng người và luôn biết đám đông kia với tâm lý bầy đàn đầy ngu ngốc.

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

chuyện cổ tích: Lâu đài tình ái



Ngày xưa, xưa lắm. Thủa con người còn sống hoang dã, người đàn ông muốn có vợ phải chạy rượt đuổi người phụ nữ khắp núi rừng, băng qua thảo nguyên, lội qua suối, trèo qua núi, nói chung rất là vất vả. Thường người phụ nữ không ưng họ chạy rất nhanh và thậm chí còn gầm gừ nhặt đá mà ném. Cũng theo bản năng đàn ông phải bỏ cuộc. Thế nhưng lúc bấy giờ do tính hoang dã, cuộc tình thường không bền, người đàn ông có vợ lại có thể chạy đuổi theo người phụ nữ khác. Nói chung cả hai đều không mấy mặn mòi về sự lâu bền.

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần 6)



Gã Ngớ và cõi vắng
Cha con nhà Cống rúm lại với nhau sát vách thì thầm. Gã Triết đã đi sau khi giủ bỏ những tư tưởng kỳ quái mà gã đã bao năm đeo đuổi. Cái xã hội đại đồng dối trá chỉ có cho kẻ tham vọng bá chủ hoàn cầu, ba mớ triết học từ những kẻ hoang tưởng xây dựng và tự đặt ra thứ quy luật “tất yếu” quái gỡ,

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

nhà vua, hành giả, ẩn sĩ và lão gàn



Thái tử sau khi đăng quang lên ngôi đã mười năm, dù các quan bít tai nhà vua trẻ rằng đất nước thanh bình, của rơi không ai nhặt, đêm ngủ cửa chẳng cài nhưng nhà vua vẫn biết trong nước trộm cướp khắp nơi, các quan lại địa phương bị giết chưa nói những vùng mất mùa vì hạn hán hay mưa lũ không được cứu giúp. Ngày nọ, nhà vua trẻ muốn chấn hưng lại nghiệp đế tổ tiên nên với vị quan là người thanh liêm chính trực còn lại trong triều đến vấn kế:

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

sự tích Cát Đằng



Sự tích Cát Đằng
Ngày xưa xưa lắm, vào cái thủa mà người ta rời làng là chỉ có núi rừng trùng điệp, không khí trong lành, người ta chạy người ta có thể ngủ ngon trên thảm cỏ và thức giấc tỉnh táo ngay khi nghe tiếng động lạ hay mùi của loài thú săn mồi. Không khí luôn lẫn mùa thơm hoa cỏ, muôn vật chẳng cần có khái niệm mà sống hòa hợp cùng thiên nhiên hoang dã, các vị thần chưa bị loài người làm vẫn đục thế giới tinh thần nên vẫn còn tồn tại dù chẳng ai có thể thấy.

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Ặc ặc, sặc sặc, hự hự, kaka



Gã Ngớ và bạn gã ngồi uống rượu trong im lặng, hẵn bạn gã đang có tâm sự. Nhưng tâm sự gì cơ chứ! Hắn đang đứng lớp ở một trường học, có thu nhập ổn định và cũng có đi dạy tư được 2 chỗ nên cái thân hắn chẳng phải bị mắng là đồ vô tích sự. Hắn lại là kẻ yên phận bỏ ngoài tai những tranh chấp vớ vẫn cùng đồng nghiệp, cứ gọi là hiền như cục cứt.

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Không viết cái mẹ gì hết



Tèo qua nhà Tý, nó hỏi:
- Sao mày không post bài nữa!
- Mày muốn tao bị phạt hành chính hay ở tù hả?
- Sao vậy?
- Nói ra cũng bị phạt hành chính hay tù không chừng?
- Là cái quái gì! Ta chẳng hiểu gì cả!
- Nghị định 72, chưa hoàn thành nhưng khả năng là 1/9  bắt đầu có hiệu lực.

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Nhặt nhạnh lại hôm qua



Nổi lòng ăn mày

Một lon một nón đến hôm nay

Góc chợ đầu đường lúc tỉnh say

Quan lớn chẳng làm tiền chẳng thiếu

Ăn xin không việc bụng không đầy

Được thời vó ngựa, vui nhiều đổi!

Thất thế lưng lừa, khổ lắm thay!

Cơ vận đất trời lòng nhân thế
Quay lưng bạn hữu. Tớ đây này!

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Phán quan và nhan tâm (phần 5)



Gã về đến nhà với hộp cơm ghé mua ngoài chợ. Bây giờ gã ăn cơm hộp nhiều hơn là nấu, chẳng phải gã không sắp xếp được thời gian mà gã lười, cái giá phải trả cho cái lười nhác là ngán ngẫm khi mở hộp cơm ra chỉ có vài cọng rau và bịch nylon canh cũng chỉ lỏng bỏng vài cọng rau.

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần 4)



Thuyết đại đồng

Ông Cống lặng im! Ông nghĩ đến việc đâm chém loạn con cào cào mà thấy ngán nếu trở về dương gian không phải là con người quyền lực.

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần ba)

Câu chuyện cha con nhà Cống Hiến


- Đó! Bố thấy có điên không? Chỉ có việc nuôi con chó mà thành án xử. Còn bao nhiêu việc của thằng cha Tép chắc đâu ít, nào ăn nhậu hám gái, nào gây gỗ với hàng xóm làm mất trật tự trị an, nào việc nó hành nghề tự do không làm nghĩa vụ với nhà nước, còn việc lo cho vợ, nuôi dạy con và việc báo hiếu nữa chứ! Chẳng thấy lão Phán đả động đến là sao.

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần 2)



Phán quan và người nuôi chó

- Bẩm Phán quan! Ông Cống lết vào điện!

Một người đàn ông cũng trạc tuổi ông Hiến đang cố lết vào điện thật. Chẳng cần biết nội tình gã Ngớ cũng hiểu trong lòng  ông Cống tức giận đến mù quáng, người càng có tâm thư thái thì chẳng những không xích xiềng nào trói buộc được mà ngược lại bước đi nhẹ nhàng.

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Phán quan và nhân tâm (phần 1)



Gã Ngớ được đứng bên hông phải bàn của Phán quan, có lẽ Phán quan muốn làm chuyện hồ đồ là nhân các việc xét xử sẽ khiến gã Ngớ bớt Ngớ đi chăng! Chứ học hỏi thì không, nội cái việc học “để sống sót” ở dương gian gã học mãi mà chẳng nên thân nữa là!

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

truyện cổ tích: Điểm nhãn



Ngày xưa có hai chàng sau khi học được hội họa, nắn và tạc tượng với người thợ tài hoa Chăm Mỹ, người thầy rất vui về hai người học trò giỏi nhất của mình, thầy bảo hai chàng trở về quê quán lập nghiệp, hai chàng thưa hỏi còn có ai giỏi để theo học.

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

ba điều ước phần cuối: câu chuyện thứ nhất



Câu chuyện thứ nhất của lão Tắc


Lão Thông vẫn giữ được thái độ hòa nhã nhưng trong giọng nói đã lẫn vào giọng kim sắc nhọn và ánh mắt lấp lánh những tia lửa nhỏ:

- Lão Tắc! Lão còn tin tưởng gì hay hy vọng gì vào cái giống người! Cái giống mà lòng tham là vô hạn, chúng có bao giờ biết đủ. Cái giống ương hèn nhưng độc ác, với kẻ mạnh chúng cúi đầu gập gối, với kẻ yếu chúng hung hăng, bất cứ khi nào có dịp chúng luôn tàn hại lẫn nhau. Và lão, chính lão! Từ ngày lão ra đời từ thời đoàn người Việt cổ mấy trăm năm trên đường chạy về phương nam đầy hoang mang thương hận. Để rồi cả ngàn năm lão thành tên tội đồ thiên cổ.

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Ba điều ước (tiếp theo)

-->
Lão Thông cười độ lượng, hình như mọi lời lão Tắc nói chẳng dính dáng đến lão. Một bậc thầy về ngoại giao hay một người thiếu lòng tự trọng và mất cả tự ái. Lão Thông nói:
- Ngớ nè! Được ba điều ước của thần Ve Chai cũng đáng gọi là thế gian hy hữu. Có một thứ trên cả tiền tài, đó là thứ tồn tại mặc nhiên trong tự nhiên và sẽ còn tồn tại kể cả con người bị tuyệt chủng. Quyền lực!

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Bò lại theo đàn



Thế là trên loa ồn ào việc sửa đổi hiến pháp với phương châm “thông qua nguyện vọng và ý chí của nhân dân…” gã mừng lắm.

Từ lâu rồi, quá lâu rồi gã muốn nói lên tiếng nói của “nhân dân làm chủ”, dù gì gã cũng là nhân dân đích thị đít đen – đầu đỏ.

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Ba điều ước



Ba điều ước

Gã ngớ ngẩn đào cái xị rượu quý được chôn dưới gốc cây mù u mà theo di huấn cụ tổ 7 đời để lại là dành cho con cháu nào nghèo khổ quá. Nhưng thay vì rượu thần rượu thánh lại lòi ra ông thần Ve Chai. Gã ngớ rất ngạc nhiên! Vì nếu là thần bị nhốt hẳn phải trong cái chai rượu loại cực xịn như người ta thường kể chứ.

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

Chuyện ngụ ngôn thời đại: Kiện cáo



Vào ngày nọ, thần rừng hiện thân để lắng nghe tâm tư nguyện vọng của muôn loài và nhận lời kiện cáo.

Gà kiện: - Thưa thần, chúng tôi đến là khôn khổ vì lũ chồn cáo, Gà chúng tôi hiền lành là vậy mà sao lại chịu nạn như vậy?

- Lũ gà chúng mày, cứ cậy khỏe bắt nạt nhau, đến con gà mới vừa mua thả vào chuồng thì đừng nói gà trống, lũ gà mái chúng mày cũng bu lại đá mổ túi bụi con gà mái khác. Ta lại hỏi, côn trùng bị chúng bày ăn thịt thì sao gọi lũ gà là hiền? ta nói chúng mày là lũ hạ tiện, cậy khỏe hiếp kẻ yếu lại hèn nhát trước bọn hung hăng.

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

Khai bút





Tết ... ngẫm
Gạt qua năm cũ những gian truân
Nhắm kiệu dưa chua rượu mấy tuần
Ông Táo tồng ngồng lưng cá chép
Chàng trai rầu rĩ bụi tầm xuân

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Biển êm . . . rồi dậy sóng


Thu vàng ơi! Lòng anh giờ dậy sóng
Vỡ toang rồi giấc mộng nửa đêm trăng
Biển anh xô bờ vách đá nào ngăn
Chỉ có tiếng thét gào vang dậy đất