Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Lại tiếp đêm nay. Cõi thương tâm



Nàng đi bên cạnh gã bước chân dịu dàng, dù không nhìn nhưng nàng là chỗ dựa duy nhất cho tâm hồn gã, nàng đã chung thủy bên gã đã bao lâu! Đất trời còn không nhớ nổi. Gã quá đổi mệt mỏi nàng cũng vậy, gót chân mềm của nàng ai biết được đã vượt cả ngàn năm.

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

Đêm nay



Gã chưa xỉn sau khi cùng vài người bạn cố phá hết mồi là chính. Hiếm hoi mới họp mặt vài người là bạn của nhau hơn 40 năm, từ cái thủa còn là chú học trò tiểu học. Gã uống nhiều hơn bình thường, không tỉnh táo nhưng chưa say vì gã còn chạy xe về đến nhà mà chưa ủi vào cột điện.

Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Kẻ thù và hiểm họa (phần 2)

Kẻ thù


Con người vốn dĩ thiện tâm (tánh bổn thiện) nhưng lớn lên tham muốn, tư dục, tự ngã vốn là ác (gốc ác) mà chẳng ác (vì còn có đạo lý xã hội, còn có tình yêu thương và pháp luật) nên tham mà chỉ cố dựa vào sức mình lao nhọc chính đáng mà có. Nhưng khi có điều kiện thỏa mãn gốc ác thì 80% đều trở thành những kẻ độc ác tham tàn theo nhiều cấp độ.

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

Kẻ thù và hiểm họa (phần 1)


Con người và Pháp luật
Khi cuộc biến động lớn tại Pháp từ 1789  đến 1799, khi lực lượng dân chủ và cộng hòa đã lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế và cả giáo hội Rôma tại Pháp mở đầu cho một ý thức rõ nét, quyền của từng con người trong xã hội và quyền lực mỗi quốc gia phải thuộc về đồng bào chứ không thể để một nhóm người (vua – quan hay tôn giáo) nắm giữ.

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Định hụê song tu (phần cuối)



Định hụê song tu dành cho mê.
Lời sư Ngố
Vì có chúng sanh nên có pháp, vì có tám vạn trần lao nên có tám vạn pháp môn. Tất cả pháp đều là quyền lập. Trong cửa Văn Thù là thật trí (trí bát nhã) thì không một lời một lý. Ngoài cửa Phổ Hiền là quyền trí dựng lập tất cả pháp. Nếu là phật tử chân chính phải rõ nghĩa này để không nhầm lẫn giữa phương tiện và cứu cánh, đừng nhận giặc làm con.

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Định hụê song tu (phần 2)

Lời lão gàn


Nếu nói về Phật Pháp tức chỉ tuyên nói về thủy giác (cái biết ban đầu) vậy đâu là khởi thủy (lúc ban đầu) và đâu là thời gian bản giác (tánh biết của tâm) khi chưa duyên theo bên ngoài mà cấu nhiễm (trước vụ nổ bigbang)? Từ lúc trước big bang 3000 thế giới tan vỡ thành 1 cục (dù ở dang thức nào) trở về trước, lúc ấy lại là cái giác gì? Nếu lại có một cõi nào chẳng dính dáng vũ trụ lại thành truyện thần thoại không thể y cứ. Nên nếu khởi tưởng về Phật pháp thì Phật cũng chẳng có lưỡi, chẳng có chúng sanh để nghe.