Vô cớ càn khôn đã tự minh
Hổn mang chưa định rõ thanh bình
Bão che bờ cát người an giấc
Trăng chiếu bãi xanh núi chuyển
mình
Vỗ cánh chim trời nào ẩn dấu
Bén hương hồ nước chẳng soi hình
Trúc xanh lá biếc ai hòa sắc
Hoa rụng không nương. Khách hữu tình!.