Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

Vô đề



Rừng hoang cỏ rậm gió mênh mang
Hữu ý gốc đa đứng cửa làng
Cảnh chẳng trói người, người tự trói
Sự đâu mang lý, lý liền mang!
Công phu như huyễn lừa xem giếng
Giới hạnh tam thừa thỏ ngủ hang
Chẳng nắm không buông làm sao nói?
Bấp bênh trong nước ánh trăng vàng.
.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét