Bài thơ xướng: Bác dê
Ai sánh trên đời được lão
dê,
Thiên tài bản lĩnh khó người chê.
Đôi sừng nhọn hoắt trông mà khiếp,
Chặn cổng nhà chuồng không chậm trễ,
Vào vai thầy thuốc chẳng lề mề.
Xy ranh một ống bơm nhiều phát,
Chích kỹ từng em trẻ tới xề.
Cóc Chát
Thơ họa 1: Dê xồm
Ba lăm bí số của chàng dê
Nhắc đến thèm liền khỏi có chê
Thực khách sành ăn thêm món lẫu
Nhà hàng giỏi nấu giảm hôi ghê
Nghe danh sư phụ không hao sức
Nổi tiếng chúa xồm chẳng lộn mề
Thân phận sinh ra cai quản lý
Lưu truyền nòi giống nhận đưa xề
Cóc Ươn
Thơ họa 2: Thần
bảo
Thần Zeus dạy còn sống phải dê
Miễn là sung sức hổng ai chê
Quạ đen vỗ cánh! Nhanh! càng ngán!
Chó đốm ghìm eo! Chặt! rất ghê!
Bổ khí gà lùi, rơm nướng cật
Bồi dương bò nướng, mỡ chiên mề
Nhung hươu ngâm rượu bà khen mãi
Thể dục thường xuyên khỏi xuống xề
Cóc Lý
Thơ họa 3: Vẫn
còn dê
Bảy bó sao mình vẫn cứ dê
Già ham chỉ sợ bị cười chê
Ngoài đường mắt liếc nhanh như chớp
Trên Net tay rà lẹ thấy ghê
Thầm nghía mà ra điều đạo mạo
Trộm xem lại giả bộ lề mề
Chứng nào tật ấy không chừa bỏ
Dẫu hết hò xang chẳng hết xề
Cóc Chầu Rìa
Thơ họa 4: Kể
chuyện dê
Nhân gian lắm chuyện kể về dê,
Quất ngựa truy phong tới chán chê.
Vách núi cheo leo trèo giỏi thế,
Suối khe róc rách nhảy tài ghê.
Vểnh râu chàng đứng hình oai vệ,
Co cẳng nàng khum dáng lộn mề.
Ong bướm trăng hoa rành đáo để,
Hết cung mê mẩn lại sang xề.
Cóc Huế
Thơ họa 5: Chuyện
Dê
Đầu năm bàn loạn chuyện con dê,
Nổi tiếng băm lăm khỏi có chê.
Sáng đã phờ râu trông thật tội,
Chiều về tắt tiếng thấy thương ghê.
Ngọc dương hầm thuốc bừng lên não,
Sữa vắt tắm tiên mát cả mề.
Ông nói bà khen sư phụ đó,
Be he hò cống sự xang xề.
Cóc Xanh
Thơ họa 6: DÂN
NHẬU THỊT DÊ
Dân nhậu đi tìm quán thịt dê
Mùi khay, cơn nghiện, hết đường chê
Nhà hàng chuyên nghiệp, ăn mà nể
Bếp núc tay mơ, nấu được ghê
Hết sẩy, ra gu thêm xị đế
Trứ danh, món lẫu nấu luôn mề
Ra về rạo rực ham vô kể
Phải kiếm cho ra ổ gái xề
Cóc QT-TP
Thơ
họa 7: Vui Gì Nhậu
Gà nướng cà ri nhất lẩu dê
Gà nướng cà ri nhất lẩu dê
Đầu
xuân rượu đế khó mà chê
Tự
do cưỡng đất, ăn mà tức!
Dân
chủ đánh người, uống cũng ghê!
Thân
Mỹ hân hoan mồi cóc ổi
Lìa
Tàu sung sức chén lòng mề
Nhà
tù tham nhũng vui gì nhậu
Chẳng
khác trai tơ lấy gái xề!
Cóc
lý
Thơ họa 8: Dê
(đảo vận)
Tửu hừng hắng giọng luyến qua xề
Nhướng mắt nhìn quanh hột úp mề
Hữu cảnh non Bồng còn chẳng kể
Vô căn nước Nhược có gì ghê
Tuyệt chiêu chín thức khi ra thế
Tuyệt chiêu chín thức khi ra thế
Công lực mười thành đố dám chê
Gộp điểm danh đồng không ngoại lệ
Hà ... hà ... hãy nhớ, nhứt ta Dê
Thiên-Hùng
Thơ họa 9: GIÀ
DÊ
Học đòi dâm tặc gọi già dê
Háo sắc, nài hoa hết chỗ chê
Sớm, tối, trưa, chiều thôi bất kể
Vào, ra, ba, bảy chẳng hề ghê
Nổi danh sư phụ loang năm bể
Vang tiếng Dê Xồm chọn thất mề
Trẻ già lớn nhỏ đâu nào nệ
Xí quách bày ra lão cứ xề.
Cóc Núi
Thơ họa 10: Dê (loạn vận)
Ngứa mỏ lời bàn mấy chả dê
Già quên cái nết bởi ham mề
Ra đường thấy gái khen hay nể
Về vợ nhìn bà chửi với chê
Thích ẻm chân dài lo nựng bế
Mê nàng ngực nở khoái ôm xề
Lưng gù gối mỏi... Ừ thây kệ
Đú đởn qua phà chẳng nhớp ghê.
cát bụi
Ngứa mỏ lời bàn mấy chả dê
Già quên cái nết bởi ham mề
Ra đường thấy gái khen hay nể
Về vợ nhìn bà chửi với chê
Thích ẻm chân dài lo nựng bế
Mê nàng ngực nở khoái ôm xề
Lưng gù gối mỏi... Ừ thây kệ
Đú đởn qua phà chẳng nhớp ghê.
cát bụi
Thơ họa 11 Danh Bất Hư Truyền
Thiên hạ đồn rầm! Nhứt
thịt dê!
Ăn rồi hổng thấy có ai
chê
Gân tiềm, rượu thuốc phê
tê tái
Vú nướng, bia lon bốc
gớm ghê
Quá đã! Trên cơ luôn
chả, tré
Thiệt ngon! Qua mặt cả
gan, mề
Tay cầm - lẩu nấu khoai môn. Nóng!
Muốn nhậu? Mời vô quán
mụ Xề.
Đông A
Ps/ TT rất biết ơn anh cóc Chát đã gởi cho TT
mấy bài thơ họa của bạn anh. Một lý thú là TT mở quán cóc lại ngẫu nhiên được mấy
người bạn của anh Cóc chát cũng lấy bút danh họ hàng là Cóc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét