Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Câu chuyện thần đèn: quan tham về hưu (4)



Quy luật tất yếu (1)

Chẳng có gì khoái hơn cho đàn ông là được ngồi ăn nhậu với nhau và tha hồ nói về đủ thứ trên đời, chuyện hài hước, chuyện chó cán xe xe cán chó, vấn đề nghệ thuật từ hội họa âm nhạc đến kiến trúc, kể cả chữ nho, một thằng té giếng cũng biết câu “ôn cố tri tân”
Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu, thoại bất đầu cơ nhất cú đa” để góp chuyện. Ý kiến khắp các chiếu trên dưới sẽ làm cho bất kỳ học giả nào (chắc ngay cả Nguyễn Hiến Lê) cũng ngạc nhiên khi rất nhiều khía cạnh được nhìn thấy cũng như những góc nhỏ rất nhỏ dù không hề có cũng bị soi rọi!

Đó là chưa kể những câu nói nếu ai lắng nghe nghiêm túc cũng sẽ “rơi từ cung trăng xuống đất” đại loại như câu:

- Sáng tuần trước tôi ăn phở bò tái, mới lùa vào miệng đủa đầu tiên chó đẻ liền 4 con!

- Hôm kia tôi nhậu về nhà khuya, nằm một lát mắc tè, tôi ra toa lét vừa mới tè thì không hiểu sao vợ tôi chợt hiện ra bất thình lình dưới đất và thét lên . . .

Nói chung bàn rượu là nơi mà con người tìm ra được rất ư là nhiều những nhà uyên bác cổ kim, đó chính là lý do mà cơ quan tình báo CIA của Hoa Kỳ có hẵn một ban cả ngàn nhân viên ngồi văn phòng nhận tin rồi phân tích tin tức từ mấy trăm ngàn điệp viên được cài ở mọi quốc gia trên thế giới chỉ chuyên có việc là nghe lén “những lời trong bàn rượu” gởi về. Tinh hoa cổ kim học đều được đúc kết nhưng có điều dùng làm gì thì chẳng ai biết vì đó là tài liệu tối tối tối mật.

Bàn rượu cũng lắm chuyện ly kỳ mà ai cũng biết ít nhiều, nói chung có ông rượu vào vui như sáo, có ông vốn tính nhút nhát ít nói lại trở nên huyên thuyên “ào ào như con cào cào”, có ông thì ngồi khóc thút thít như con nít dỗ mấy không nín, có ông lại sừng cồ như con gà chọi ghằm ghè nhìn khắp bàn như cố tìm kẻ thù kiếp trước, lại có ông nhớ ông bà nội ngoại lẳng lặng đi ra ngoài ôm gốc cây hay ôm cột điện khóc nức nở…. Nhưng kỳ lạ nhất là ai đó cứ im như cây gỗ lim, y như quên hẵn mọi người, loại này cực hiếm và bàn rượu chẳng hề quên người này.

- Này ông Ve (thần đèn) ông đang suy nghĩ gì vậy?

- Tôi đang sắp xếp lại những lý luận về “quy luật tất yếu phát triển xã hội…” của mấy trường đại học Mỹ và các viện nghiên cứu do các nhà khoa học từ khoa xã hội học, kinh tế học, chính trị học, nhân chủng học, khoa nguyên tử, địa chất học, khoa da liễu, sản khoa, … di truyền học, gian dâm học, chiêm tinh học cùng nhau nghiên cứu.

- Quyển đó dày không?

- Chỉ 28 quyển, mỗi quyển trung bình 500 trang thôi!

- Mẹ ơi! Thế chỉ đọc thôi 5 năm cũng chưa xong!

- Đâu ông đọc thử một đoạn nào dễ hiểu cho anh em cùng nghe nào!

- Tôi không biết đọc từ đâu, nó khó hiểu và biết nó là liên kết chặt chẽ nhưng nó vào đầu tôi thì y như nồi cám heo ấy!

- Thì cứ đọc lại 1 đoạn đi!

- Nhưng tôi dốt tiếng Anh, phải nhờ 1 sinh viên Ấn độ dịch ra tiếng Iran tôi mới đọc được, bây giờ dịch sang tiếng Việt chắc lại là khó lắm, để tôi nhờ translate.google địch lại vậy!

- Ừ đọc đi!

Thần đèn chợt ngập ngừng nhìn quanh bàn, sau chuyến đi Tàu thay tim cho quan hưu và tìm hiểu bệnh “co teo não” thần phát hiện bệnh này không chỉ có ở đảng viên Tàu mà nó xuất hiện cả ở 4 tầng lớp xã hội sĩ nông công thương.

- Từ Canary ở Tây Ban Nha hiện tượng cũng như bản chất một người phụ nữ đục 3 con dê sẽ là xu hướng tất yếu khi nam giới (nhất là ở Tàu và Việt nam) có tỷ lệ cao hơn nữ, cùng tư tưởng biến thái của Khổng Mạnh sẽ dẫn đến một con trai cần 1 cái hủ, 10 con gái thì bằng một nhà bảo sanh. Con le le nuôi trong chuồng vịt kết hợp với bột cari tại khoa răng hàm mặt …

Tất cả chợt im lặng phăng phắt, ai nấy đều nhíu mày suy nghĩ, có người gật gật đầu, có người nhăn trán lắc đầu nhè nhẹ, có người quay mặt đi gãi bàn tọa xoành xoạch… Nói chung họ đều rất tập trung nhưng không giấu được sự lúng túng trước một vấn đề bí ẩn và khó hiểu y như ông đạp xích lô nghe triết học Mac Lê hay mấy ông tăng đọc kinh Phật.

- Ông Ve! Ông nói về quy luật tất yếu phải không?

- Quy luật tất yếu về phát triển xã hội – chính trị và kinh tế của nhân loại.

- Vậy ông biểt quy luật tất yếu là gì không?

- Không! Tôi chưa đọc xong và chưa hiểu gì ráo!

Tất cả bàn thở phào nhẹ nhỏm. Họ đã chuyển được đề tài, tránh xa những câu bí ẩn hơn cả những lời tiên tri của Nostradamus và sấm trạng Trình. Rõ là nét rạng rỡ trên mặt nhiều người cho thấy họ rất am tường vấn đề.

- Đây nhé! Thời kỳ khủng long có loài ăn thịt có loài ăn cỏ, dần dần loài ăn thịt ăn hết loài ăn cỏ thì chết đói hết ráo. Chấm dứt thời kỳ khủng long!

- Thiếu rồi! Các loài khủng long ăn thịt sẽ ăn lẫn nhau hết rồi mới chết đói. Chấm dứt kỳ khủng long!

- Hả! Đâu phải vậy! Do nạn hồng thủy gây ra từ thiên thạch làm tuyệt chủng khủng long chứ! (thần đèn kêu lên)

- Bậy! Có ai ở đó chứng kiến không? Không! Nó là trong kinh thánh mà thôi! Không có logich, không chứng minh được. Còn theo quy luật tất yếu là sự phát triển từ thấp đến cao theo vòng eo hot girl thì suy ra chắc chắn là “chúng ăn nhau đến con cuối cùng đành chết đói”.

- Vòng tròn xoắn xít cha nội!

- Không phải! Vòng tròn xoắn tóc, không phải xoắn ốc.

- . . .

- Ông thấy dân số thế giới không? Đông và không ngừng tăng lên (dù loài người khác khủng long biết thêm trồng trọt, chăn nuôi chọn giống – lai tạo) bên cạnh khai thác tự nhiên. Nhưng liệu có đủ không? Có ai không cố kiếm lấy mụn con để đốt nhang hay giữ gia tài của mình không? Có ai chịu chỉ có 1 con không (rủi tai nạn là đi phốp) hay ai cũng cố có 2  mót lai lai thêm vài đứa. Thiếu gỗ thì khai thác nhiều hơn trồng, rừng phải mất đó là quy luật tất yếu! Bát cá tôm và nuôi cũng khôg đủ ăn thì cá tôm cũng tuyệt chủng

- Rừng bị thu hẹp các loài khác trong tự nhiên phải bị tuệt chủng là quy luật tất yếu. Chỗ ở thiếu đất nông nghiệp thu hẹp dần dù sau này người ta sống trên tàu, dứoi tàu ngầm, đào hầm ở dưới đất cũng sẽ có lúc không còn chỗ đào vì đá – cát – xi măng – sắt thép để làm hầm nữa! Vậy vấn đề “hoặc tuyệt chủng vì đói – thiếu chỗ ngủ hay đến lúc giới hạn dân số cho sự tồn tại”? Ngoài ra tôi hỏi các ông nhé! Thằng Pháp có chịu từ bỏ quốc gia dân tộc để sáp nhập vào Mỹ cho việc tổ chức mang tính thống nhất không?

- Dĩ nhiên là không!

- Tất cả tụi Âu có chịu thống nhất thành một quốc gia với Mỹ không? Vậy làm sao thống nhất hành động giảm dân số!

- Không đời nào!

- Tính dân tộc, tôn giáo là rào cản chung, đường lối chính trị là rào cản lớn không kém! Cho nên … cho … nên

- Nên làm sao?

Vị quan đầu to nhất đứng dậy ra trước cửa ngó dáo dác, khép cửa lại rồi ngồi xuống nói nhỏ:

- Đây là tin tối mật không thể nói ra công khai, tôi nói các ông bỏ vào lỗ tai rồi giữ kín nhé! Nói ra là . là . là bị thủ tiêu mất xác đó!

- Ông nghe tin này ở đâu vậy?

- Của vợ tôi

- Vợ ông nghe từ đâu?

- Từ bà bán cháo huyết

- Sao lại có bà bán cháo huyết ở đây?

- Bà bán cháo huyết có con gái bán cà phê đẹp gái lắm!

- Lại năm mùi gì đây! Con bán cà phê làm sao?

- Nó tiết lộ thông tin này cho má nó nghe, nên bà bán cháo huyết biết!

- Sao con nhỏ bán cà phê biết?

- Thằng tài xế bắt bồ con bán cà phê, thằng tài xế nói nó biết?

- Vậy thằng tài xế làm sao biết tin tối mật được?

- Nó nghe con nhỏ ở nói?

- Con nhỏ ở làm sao biết?

- Nó nghe lỏm vợ chồng ông chủ nói chuyện

- Vợ chồng ông chủ nhà là ai làm sao biết?

- Ổng là … là … (nói thì thầm) là ông bí … bí  … bí đái đó!

Cả bàn ngồi im phăng phắt cơ hồ nín thở, có con ruồi bay và mọi người đều nghe rất rõ tiếng vỗ cánh.

- Ai mà lộ thông tin này ra là toi!

- Ừ! Nghe để đó! Đừng ai nói ra nhe!

- Ông nói đi! Thông tin mật là gì! Tôi nghe hổng nói ai khác nghe đâu!

- Đó là năm Năm 2006, Hồ Cẩm Đào thăm Mỹ, bề ngoài là “củng cố quan hệ hai nước” thực chất là đề nghi mở một cuộc chiến tranh thế giới lần thứ 3, mục đích là giảm dân số tất cả các quốc gia trên toàn thế giới. Bên nào chết nhiều là bên đó thắng. Cuộc chiến sẽ ngừng khi dân số đạt tiêu chuẩn nhưng khổ nổi đạn của Mỹ không có đạn lép, nên Mỹ sẽ thiệt thòi lớn, lính thì còn mà đạn thì mất. Tàu giảm được người lại không phí đạn. Tàu đề nghi Mỹ nhập súng đạn dỏm của Tàu nhưng Mỹ không chấp nhận dù giá rất rẻ. Mỹ đề nghị bên bộ quốc phòng chế tạo súng cùi đạn lép nhưng không được thông qua. Hàng Mỹ phải là hạng xịn mới giữ được uy tín.

- Vậy là không đánh nhau! Đâu còn gì quan trọng! ối trời mệt qua! Nảy giờ tôi nín thở!

- Chưa xong! Đó chỉ là mở màn cho phương án tiếp theo!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét