Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016

Thăm Mẹ



Cám ơn anh em nhà cóc đã cho phép đăng những bài thơ xướng họa nhân ngày lễ Vu Lan (15/7 âm lịch)

Thăm Mẹ (bài thơ xướng)
Chiều xuống lưng đồi gió nhẹ lay,
Hắt hiu bia mộ bóng in dài.
Rêu phong phủ nét chân dung cũ,
Hương khói ru hồn ngấn lệ cay.
Sợi nhớ âm thầm đan ký ức,
Màu thương day dứt nhuộm tương lai.
Buồn rơi ngập lối thêm xa mãi,
Rưng rức đường về vạt nắng phai.
LHN

Vu Lan Nhớ Mẹ (bài thơ họa 1)
Chập chờn ánh nến khẽ lung lay,
Mộng mị đâu đây tiếng thở dài.
Ảnh mẹ dõi theo làn gió thoảng,
Bóng hình xa vắng khói hương cay.
Bông hồng cài áo ngoài mơ ước,
Hoa trắng cho người quá vãng lai.
Tháng bảy Vu Lan buồn tưởng nhớ,
Mẹ hiền yêu dấu chẳng mờ phai.
Cóc Xanh NĐT

Mất Mẹ
Ngày mẹ lìa đời bóng nguyệt lay,
Mắt con héo úa lệ tuôn dài.
Cuộc đời trống vắng lòng đau xót,
Kiếp sống mồ côi dạ đắng cay
Phần mộ âm u cùng dĩ vãng,
Hương hồn phảng phất với tương lai.
Khấn cầu hiền mẫu về tiên cảnh,
An hưởng Thiên nhan chẳng nhạt phai.
Cóc Huế TPK

Viếng Mộ Mẹ
Vắng vẻ đồi hoang sậy lách lay
Rời xa chốn cũ những năm dài
Trưa hè viếng mộ môi đăng đắng
Xế bóng dâng hương khói tỏa cay
Hoa trắng con cài thương quá khứ
Đóa hồng cháu gắn nhớ tương lai
Vu Lan đại lễ tưng bừng đón
Đất Mẹ trong lòng chẳng có phai
Cóc Ươn DNN

Lá Lay
Gầy guộc gió lùa chiếc lá lay
Trăm năm khó biết ngắn hay dài
Trẻ cười theo gánh đời quên nặng
Trắng điểm ngang đầu mắt vẫn cay
Cơ cực  dấu che bờ tiên cảnh
Nhọc nhằn bít lấp cửa bồng lai
Có con mới hiểu lòng cha mẹ
Con vịt kêu chiều tím đã phai
Cóc lý

Về Thăm Mộ Mẹ
Lùm cây bên mộ gió lung lay
Dòng suối quanh co nước chảy dài
Di ảnh nhạt nhoà mồ vắng lặng
Đồi hoang lạnh lẽo lệ sầu cay
Đường đi trắc trở đâu màng khó
Nấc bước gập ghềnh vẫn tái lai
Bóng mẹ ngày nào in đậm mãi
Tình đời mẫu tử lẽ nào phai
Cóc QT

Viếng Mộ Song Đường
Chiều buồn đổ xuống gió lung lay
Viếng mộ song thân lệ chảy dài
Ơn nghĩa sanh thành chưa báo đáp
Cù lao dưỡng dục gẫm nồng cay
Bao năm “cải tạo” thành côi cút
Một buổi xum vầy gọi vãng lai
Hình bóng thân thương người hiện rõ
Từ đường hai chữ dễ gì phai.
CÓC NÚI – NHA

CHƯA VỀ THĂM MẸ
Cỏ dại trên mồ mặc gió lay
Nằm đây hiu quạnh tháng năm dài
Về thăm mộ mẹ sao mà khó
Cúng kính hương đèn quả thật cay
Tiếp dẫn độ trì cầu Phật Tổ
Đầu thai giải thoát nguyện Như Lai
Đời con dù mãi xa quê cũ
Chống lũ vô thần chằng nhạt phai
CÓC KHÔ PQN

NHỚ MẸ
Bên thềm lá rụng gió lay lay
Nức nỡ thâu canh giọt vắn dài
Khóc cảnh từ ly bao khổ  ải
Sầu đời cách biệt lắm bi ai
Thương Người dạ xót ăn năn mãi
Nhớ Mẹ tim đau hối hận hoài
Nguyện kiếp luân hồi còn gặp lại
Nối tình Mẫu Tử chẳng phôi phai.
Bóng Mây

1 nhận xét:

  1. Thơ là một thú vui, một cách giải trí nhẹ nhàng. Nhưng thơ đường cũng có phần gì giống như những thú vui gây nghiện. Nghiện rượu, nghiện trà còn cai được. Cái nghiện thơ đường này nó chỉ đến tùy hứng, nhất là cứ đọc thơ đường lại dễ đánh thức cơn nghiện.
    Mộng phù sinh
    Phù sinh miệng chén kiến bò quanh
    Tiếng sáo gọi hè há ở tranh
    Mây trắng thu vàng quên núi biếc
    Trăng vàng hạ đỏ phủ đồi xanh
    Bao phen bến cũ người qua vội
    Mấy độ mưa nguồn nước chảy nhanh
    Thắp nến mù lòa đêm bất tận
    Kết trang thiên cổ mãi không thành.

    Trả lờiXóa