Những ngỡ giang sơn tròn một mối,
ba chốn an nhiên.
Nào ngờ binh tướng mười hai phương,
trăm miền thống thiết.
Ngôi cửu ngũ tối tăm lòng nhân kiệt
Đinh Bộ Lĩnh ra gươm trừ loạn sứ
Thành Cổ Loa lập phép định san hà
Nghiệp đế như bèo bọt, ngọc nát
vàng tan
Muôn dân tợ càn khôn, xuân đi hạ
đến
Nào phải trời cao cô phụ
Cũng vì ngôi chúa vô tâm
Nơi quan lộ đa đoan,
chốn thâm cung hung hiểm
Tiên Hoàng lập thứ bất minh.
Vương Liễn tranh ngôi bội nghĩa.
Thế
nên tiền Lê tiếm vị ngai vàng,
quân
nhà Tống thừa cơ xâm lược.
Nhân Bảo dẫn vạn quân hung hăng mất
mạng, đại Tống bãi binh.
Lê Hoàn dùng một kế thư thái đuổi
thù, trời Nam
trổi nhạc.
Ngẫm
lại chỉ vẫn tranh quyền đoạt lợi. Không khỏi ngậm ngùi
Thái hậu Vân Nga tư thông
Hoạn quan Đổ Thích soán nghịch.
Võ tướng chia bè. Lê Long Việt
đành thiệt mạng.
Văn quan lập đảng. Lê Long Đỉnh
cướp ngôi trời.
Lòng người căm ghét kẻ chuyên chế
độc tài. Lê Ngọa Triều buông ngôi cửu ngũ.
Trời cao thương cảm muôn dân oan
khổ. Lý Thái tổ nắm mệnh càn khôn.
Nêu gương sáng vì dân đêm ngày canh
cánh
Trừ quan tham soi ánh mặt trời
Được bốn đời đến Lý Nhân Tôn
Vẫn giặc Tàu dấy binh thôn tính.
Vương An Thạch ngu si dâng sớ, thảo
phạt chốn nam phương.
Tống Thần Tôn đần độn thảo chương,
hội quân nơi bắc xứ.
Giặc chưa kịp cử binh.
Ta bất ngờ đột kích.
Thành Ung Châu thất thủ, Tướng Tô
Giám phải tự thiêu.
Ải Côn Luân phục binh, Trương Thủ
Tiết đành hạ mã.
Thế
rồi dọc suốt bờ Như Nguyệt:
Ba mươi vạn tinh binh, cờ trống rợp
trời, tua tủa rừng gươm biển giáo.
Sáu vạn quân nghĩa sĩ, tre cọc men
nước, ê a lục bát dân gian.
Những tưởng hổ gầm sấm nổ.
Vẫn là chó sủa chồn kêu.
Những tưởng ồ ạt giao tranh
Ai dè dập dồn tập kích.
Bao năm ấp ủ, đem nghĩa nhân Khổng
Mạnh định chất xương tắm máu.
Vài tháng khó khăn, lấy hùng khí
Triệu Trưng mà lắp nỏ trương cung.
Thương thay! Mười sáu vạn thân
người chất thành gò Xác.
Đau lắm! Quá năm ngàn nghĩa sĩ máu
chảy sông Cầu.
Tống đế căm gan, cờ hồng rách nát, uy
vũ bốn phương.
Nam dân xót dạ, khăn trắng khóc
than, đại tang khắp nước.
Lý đạo Thành an dân. Sử sách còn
ghi.
Lý thường Kiệt diệt giặc. Thiên thư
đã định.
“Nam quốc
sơn hà Nam
đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.” (*)
Xem
lại gương xưa
Lý Thần Tôn trả ruộng đất khai ân..
Tô Hiến Thành mở khoa thi khuyến
học.
Đại xá phạm nhân, bớt nhà tù, giảm
thuế, bách tính lạc nghiệp an cư.
Trọng dùng trí sĩ, thêm trường lớp,
vì dân, bá quan trung quân ái quốc
Từ cổ, nghiệp đế nhất thời.
Đến kim, quốc dân vạn đại.
Thiên đạo vì dân.
Độc tài hại nước.
Nơi ngôi chúa há cần thao lược
Yêu muôn dân yêu nước yêu nòi
Gương Lý xưa vạn cổ mà soi
Trả đất nông dân, trọng dùng trí sĩ
Trừ quan thâm, tham quyền cố vị
Diệt sai nha hà hiếp con dân
Quyền làm người trên mọi thước cân
Là thiên đạo sáng đến miền thủy tận
Dân là cội là mẹ cha nuôi nấng
Vua là con thuận đấng sanh thành
Nếu gốc kia yếu ớt mỏng manh
Thì đế nghiệp gãy cành còn đâu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét