Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

Mó dái ngựa đầu xuân!



Cũng trà cũng bánh cũng dưa chua, đâu rồi tiếng pháo!
Này rượu này bia này vịt luộc, chờ mãi bạn hiền!

Ừ thì xuân! Ồn ào còi huýt, súng nổ đùng đùng, dân tình nhớn nhác, tiền phạt không bờ!
Lại là tết! Rậm rịt nhạc tang, cờ treo phần phật, sĩ khí rụt rè, thuế sưu chẳng bến!
Nam vào âm cảnh buông danh phận
Bắc đến tuyền đài hỏi cố nhân
Mừng tết! Người bệnh lết thân mua thuốc chẳng mua men, mua mền không mua chiếu. Đón tết chúc cụ … đáo thiên cung.
Mừng xuân! Thằng bần vét túi sắm quần không sắm áo, sắm vớ chẳng sắm giày. Đón xuân mừng ông … hoàn cốt khỉ.
Cầu phước dập đầu nhang khói tỏa
Cầu tài chổng đít chuối hoa bày.
Cuối lễ bốc mu rùa!
Đầu năm mó dái ngựa!
Dế lửa dế than chúng đá nhau
Cướp vòng nguyệt quế cũng phờ râu
Cụ rùa buồn chán phường vong bổn
Hai đứa rồi đây dập bả trầu

Khoác áo cà sa nó rất giàu
Lễ chùa trăm triệu thấm vào đâu
Chân quang soi rạng 3 miền đất
Tiền cúng gái tơ chẳng phải cầu

Súng ngắn dùi cui ngó cũng sang
Thổi còi khua khoắn giọng nhà quan
Vốn không một cắc đi buôn chuyến
Hẻm, chợ, hốc, hang vẫn có hàng

Lãnh đạo truyền cha lại đến con
Phước dân không thấy, bụng quan tròn
Vô tình vô cảm y khuôn đúc
Quá bẩy mươi rồi tuổi vẫn non

Năm khỉ lắm lông chẳng tiếc lời
Tổ tiên giữ nước đã bao đời
Nam quan, biển đảo vào tay giặc
Con cháu rồi mai mất kiếp người

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét