Làm thơ viết văn không khó nhưng cảm xúc của khỉ con, của người chứng khiến mới thật, thơ văn là chỗ hiển bày của cảm xúc. Cảm xúc là thật, văn thơ là ngôn thuyết. Từ ngôn thuyết phải thoát ý đó là nơi không lời mà chơn. Từ thi văn cảm nhận lại cảm xúc (thông qua vốn sống) thì chưa hẵn thật, nếu bám thơ văn thì đó trọn vẹn chỉ là cái bóng của cảm nhận, cùng cảm xúc có gì dính dáng.
Mãi mãi một thông điệp "Hãy yêu thương nhau".
Nhận được tình yêu thương chưa bao giờ là đầy đủ mà trao tình yêu thương mới là trọn!
Nhưng cũng như một số mệnh câm, lắm khi đành chấp nhận trao cho người mà chẳng nhận.
Có thể cảm nhận khi xem xong rồi, sẽ đi qua. Cái lắng đọng còn lại thì vô danh, không định được hình tướng dấu vết. Tâm sẽ sinh ra một cái gì đó tương xứng (không cần ngôn thuyết) là cha mẹ sẽ yêu con mình hơn khi biết như thật (không hề nhầm lẫn) là Con yêu mẹ, mẹ ơi!
Lương tri, sự khôn ngoan và sức mạnh
Trả lờiXóaVào một ngày xưa lắm, loài người khi ấy còn trần trụi và yếu ớt trước thiên nhiên như muôn loài khác, nhưng giữa họ luôn có tranh chấp trở thành tai họa diệt vong. Họ cầu khẩn Thượng đế bằng những tên gọi khác nhau và lời cầu xin đã được đáp lại.
Họ muốn họ trở nên khôn ngoan và mạnh mẽ hơn. Họ muốn có được cuộc sống an toàn thanh bình và thịnh vượng.
Thượng đế bằng lòng trao cho họ điều họ muốn và căn dặn “ta ban cho các con lương tri, sự khôn ngoan và sức mạnh, hãy làm cho thế giới được an toàn và hạnh phúc. Nhưng bản ngã của các on có thể chôn vùi lương tri, khôn ngoan có thể khiến các con thành dối trá và sức mạnh bị lòng tham chi phối sẽ khiến các on thành bạo tàn, và sự phản trắc sẽ ngự trị nơi các con.Hãy thường xem chừng kẻ thù này”.
Sau đó, đúng như mọi việc phải diễn ra, nhờ sự khôn ngoan và sức mạnh người ta đánh giết cướp bóc nhau không bao giờ ngừng nghỉ. Dối trá lên ngôi và người ta phản bội người thân, phản bội giống nòi và phản bội chính mình.
Những người biết giữ lương tri đã phải thường xuyên trói chúng lại dùng sức mạnh đối đầu sức mạnh, dùng sự khôn ngoan đối đầu với phản trắc… Nhưng không gì có thể đối đầu với sự dối trá. Kẻ đã tự dối chính mình thì y sẽ không bao giờ còn biết đâu là sự thật và đâu là dối trá!
Con yêu me, mẹ ơi!
Trả lờiXóaĐể con yên, con nằm bên cạnh mẹ
Mẹ ngủ rồi! nhưng lạ lắm hôm nay
Thật im lìm không mở rộng đôi tay
Ôm con lại như mọi ngày… lạ lắm!
Để con yên, sao mắt người lệ đẫm
Nếu người buồn sao không kiếm mẹ mình
Hay mẹ người cũng lạ lắm lặng thinh
Không ôm ấp không dỗ dành an ủi
Để con yên, mẹ không thương, con tủi
Nhưng con chờ, con biết mẹ yêu con
Con sẽ chờ khi trăng mọc đầu non
Con yêu mẹ, mẹ ơi! Nhiều lắm!